Walked out of my building at 1am in the morning on my last day of work, finished up a 15-hour working and at least 10-12 hours standing on my feet, I cant help but wonder, What am I still doing here?
I'm tired...
all i have asked myself for the last month is whether or not what I'm doing worth every little bit it. The price that costs me follow my dream - doing what I love - is first and most of all, my health (knees) sometimes i feel is too high.
I cant have it all.
Tôi đếm tuổi mình bằng những sợi mùa thu
Bằng những gót chân trăng nhón qua trời tóc rối
Bằng những giọt cà phê bốc khói
Âm thầm tan vào hun hút kẽ đời
Tôi đếm tuổi mình bằng những rong chơi
Bằng những chuỗi hoàng hôn tôi xâu trong nỗi nhớ
Bằng những hạt cườm lăn đến cuối chiều thì òa vỡ
Thành mưa.
Tôi đếm tuổi mình bằng những ngày xưa
Bằng những con đường cỏ bao mùa xanh - úa
Bằng bao ngày ngóng dáng người không về nữa
Bằng ấm mềm cát ở phía bờ xa
Tôi đếm tuổi mình bằng những tháng năm qua
Tiếng chuông đồng hồ vỡ vụn trên gác xép
Bằng những chuyện chẳng thành thơ năm nào tôi cũng viết
Cho người ấy, cho tôi.
(Đàm Huy Đông)
Bằng những gót chân trăng nhón qua trời tóc rối
Bằng những giọt cà phê bốc khói
Âm thầm tan vào hun hút kẽ đời
Tôi đếm tuổi mình bằng những rong chơi
Bằng những chuỗi hoàng hôn tôi xâu trong nỗi nhớ
Bằng những hạt cườm lăn đến cuối chiều thì òa vỡ
Thành mưa.
Tôi đếm tuổi mình bằng những ngày xưa
Bằng những con đường cỏ bao mùa xanh - úa
Bằng bao ngày ngóng dáng người không về nữa
Bằng ấm mềm cát ở phía bờ xa
Tôi đếm tuổi mình bằng những tháng năm qua
Tiếng chuông đồng hồ vỡ vụn trên gác xép
Bằng những chuyện chẳng thành thơ năm nào tôi cũng viết
Cho người ấy, cho tôi.
(Đàm Huy Đông)