"Khi thấy buồn, em cứ đến chơi..."

June 8, 2012

Trầm lòng lại một chút trong cái ngày cuối cùng của tuổi 26. Những tháng năm tuổi trẻ đang dần trôi, muốn níu kéo nhưng không thể che giấu được hết những thứ thuộc về tuổi tác. Nào là năm nay thêm 1, 2 nếp nhăn trên đuôi mắt, nào là tóc có thêm 1, 2 sợi bạc ở những chỗ mới, nào là năm nay sức khoẻ kém hẳn đi so với năm ngoái. Cuộc sống thêm nhiều điều lo lắng đè nặng lên vai.
1 năm qua đi, vui có, buồn có, giận dữ có, thất vọng có. Công việc trắc trở có, công việc thuận lợi có, nhưng những điều đấy thì thuộc về phạm trù mình có thể hoàn toàn làm chủ cảm xúc đc. Điều có lẽ làm tụi bạn tò mò nhất bh là bao h một đứa ham chơi như mình sẽ mỏi gối và dừng chân bằng việc oánh cái dấu lấy chồng. Lũ bạn thân thì đủ hiểu tại sao mình vẫn vui vẻ và hồn nhiên ở trạng thái single, còn lũ bạn thân vừa vừa thì cứ giục giã, nghe xong thi thấy xoắn thì ít, mà mệt mỏi thì thấy nhiều, bởi mỗi người một con đường, một sự trải nghiệm nhất định thì làm sao mà có thể lấy người này làm example của người khác được. Hôm trước lâu lâu cũng có một người hỏi là tại sao single lâu như thế rồi mà không yêu một người khác, mình thì thực sư chẳng biết trả lời thế nào chỉ nghĩ đến cái ví dụ như thế này: "Khi đi trên đường, vô tình đụng vào cây cột điện, rất đau. Từ đó về sau khi đi thì luôn tránh cây cột điện ra". Lòng mình thì cũng như ngưòi đã từng va phải cột điện, đã từng bị đau và tổn thương thì sẽ tránh né. Đơn giản vậy thôi. Phải thật rất lâu, mãi sau này mình mới ko nghĩ về những điều làm tổn thương mình nữa, nhưng nó cứ hằn sâu mãi, để rồi mình cứ sợ người nào đó đến sau lại dùng đúng những điều tổn thương đó để giày vò mình. Để rũ bỏ một nỗi buồn không phải là dễ mà huống chi ở cái thời điểm hiện tại này mình đang rất vui, hạnh phúc, cảm thấy bình yên và thanh thản thì tại sao lại phải bới mãi những nỗi buồn ra? Tự cho phép bản thân được trùng lòng về những điều cũ kĩ trong nốt cái ngày cuối cùng của tuổi cũ này thôi nhé. Cũng đã đến luc mình phải học cách vị tha cho chính bản thân mình rồi đấy.
Hnay lão già thúc giục việc làm schedule cho technical review vào cuối tháng 8 hoặc đầu tháng 9, he said: you will have enough and will be done by December. I think that's probably the best present I want for this new age.
Ngày mai sẽ là một ngày mới. Ngày mai sẽ là một tuổi mới. Cant say that I'm 26 and 3/4 anymore hu hu hu....:-)

No comments:

Post a Comment