"Khi thấy buồn, em cứ đến chơi..."

April 9, 2012

One thing at a time

Housing situation for the next couple months considers done. Loay hoay mãi chạy ngược chạy xuôi, đau dạ dầy lên xuống, cuối cùng cũng made được decision. Thank to mommy who listened to my craps so I can sort through my thoughts. Thía đấy, now next step là bán đồ đạc, chờ đến ngày and move thui. Thía mới thấy cái việc ngày xưa bạn chạy ngược chạy xuôi giúp mình lo toan việc nhà cửa mới thấy đang quý thía nào. A friend inneed is a friend indeed. Mà cũng phải công nhận cách đây 3-4 năm mình giỏi thật, hồi đó chưa có em Tofu, cứ thía cưỡi xe bus tung hoành quanh Phoenix. Trời thì giữa tháng 6, nắng nôi chứ. Bh thì một bước lên Tofu, tội nghiệp em, một cái lốp nào đấy của em đang bị non hơi, em kêu gào mấy tuần nay rùi, mà chị chưa lừa được ai giúp chị :"(. Nhưng em cũng thông minh một cách quá thể cơ, ai bảo em cái gì ko hài lòng cũng nhấp nháy đèn loạn hết cả lên, làm chị lại phải hoảng hốt đọc manual để chữa bệnh cho em.... Anyways, I've been spoiled and lucky with housing for the last 3 years, now it's time to suffer... Well, it's not too bad. I do like my walk-in closet and tiny tiny little bathroom, and it seems to be cozy studio. I just don't like to move, that's all... TOO MUCH work.
One by one, everything will be taking care of, trước thía, h vẫn thía, sau này cứ thía mà làm, cứ từ từ one thing at a time thui...

No comments:

Post a Comment