Tháng tư đến và tháng tư đang đi qua, nhẹ nhàng như một mảnh lụa tuột khỏi tay. Có những chiều gió, chỉ muốn bước lên xe, hạ cửa sổ xuống, đánh lái lên highway, để gió thổi bạt hơi, để suy nghĩ, và để quên.
Hôm trc định đem máy ảnh đi chụp vịt mà trùng với easter nên park nào cũng đông đến nghẹt ng. Mà mình thì ko thích đám đông.
Hôm trc ông nội mất. Mình nuốt nước mắt vào trong bởi mình biết ông đã sống một cuộc đời trọn vẹn, bởi mình hiểu ai già rồi cũng sẽ phải ra đi. Biết thế mà mỗi khi nghĩ về ông vẫn ko thể không buồn và khóc.
Tháng tư rơi lắc chân mất 2 lần, may mà lần nào cũng tìm lại được. Chả hiểu điềm gì...
Tháng tư toàn những ngày buồn. Đôi khi chỉ muốn quên, muốn cạn, muốn xé toang!
(Hôm nào cũng quên uống thuốc... ~.~ đầu với óc.....)
No comments:
Post a Comment