"Khi thấy buồn, em cứ đến chơi..."

May 23, 2012

Lâu lắm mình không nghe các thể loại hoà tấu bình yên của Yriyuma, hay của joe hisaishi. Hôm qua dắt xe đạp ra khỏi nhà, hít hà không khí vẫn còn đang mát mát của buổi sáng mùa hè, chiếc ipod bất chợt bật bài "It's your day", thật nhẹ nhàng và thanh thản quá. Một cảm giác viên mãn về mọi thứ xung quanh. Cuộc sống nó vỗn dĩ sẽ bình yên như thế, chẳng qua vì tại con người vì nghĩ quá nhiều mà làm phức tạp tình hình. Mình cũng là đứa nghĩ không ít. Bây h mình chả vội vã gì với cuộc sống nữa, được sống chậm là một điều hạnh phúc, những phút giây bình yên hiếm hoi như thế này luôn là đáng quý, có những chuyện muốn nhanh cũng chả được. Đôi khi cũng ước gì mình không bỏ học đàn, hoặc ngày xưa nhà mình khá hơn một tí để mua đàn piano cho mình tập, để bây h ko phải cứ tiếc mãi, và nốt nhạc bh nhìn ko như ngoại ngữ tiếng tàu... Cứ bảo là bao h có tg sẽ tập lại tử tế, mà có lẽ muôn đời sẽ chỉ là cứ bảo thôi...


Biển trước lúc bão bao h cũng là lúc bình yên nhất.. Thôi thì mọi việc thuận theo ý trời, việc đến đâu lo đến đấy vậy...

No comments:

Post a Comment