Sau vụ việc tuần vừa rồi, rút ra 1 bài học to tướng: Mình sống quá đơn giản như đan rổ...nên nghĩ mọi người cũng đơn giản như mình. Hôm nay bảo với Béo là tại bố mẹ dậy con phải sống trung thực và thật thà nên nó thế...
Nhưng life is ALWAYS fair. Thôi cũng như xong, make peace not war, coi như công sức bỏ ra mấy tuần vừa rồi như việc tập thể dục, mọi việc cho qua nhẹ nhàng như đẩy xe hàng.
Phải biết tự hài lòng và nhìn vào bigger picture về kết quả của 4 tháng hè vừa rồi của mình, mình đã có đủ preliminary data (kết quả sơ bộ) cho thesis của MÌNH...Bh chả care gi ngoài việc mình mình làm, xong là mình chuồn. NOTE TO SELF: sẽ học cách sống selfish hơn nữa, và "CÁ TÍNH" hơn nữa. Now, I only have 1 focus point in mind cho nó nhẹ đầu ^^. Everything is still on track :-).
Life is too short to get mad at each other, để ganh đua và lợi dụng lẫn nhau!!!...
Hôm trước có một người bảo với mình là: I dont like the fact that you push yourself too hard khi nghe mình kể về lịch đi chạy, tập yoga và lịch lên lab... Đôi lúc cũng tự hỏi, am I pushing myself too hard. Is that call pushing when the things I do (running and yoga) made me feel better, made me feel happy... Và thế là mình trả lời: Whatever helps me sleep well at night :-)...
Peace out!!!
"Khi thấy buồn, em cứ đến chơi..."
October 22, 2010
Chẳng có khổ đau nào vô nghĩa
Đừng qua phố cũ mùa này
Sự đợi chờ rồi cũng thành phù phiếm
Tháng Năm
Hoa dầu rơi
nghiêng
cô đơn.
Ta đã từng níu giữ chân người như níu giữ chút hy vọng cuối cùng vun trồng trong góc tim
Bằng tất cả máu thịt của mình
Từng mơ về ngôi nhà có ô cửa bình yên mỗi buổi chiều trông ra thềm nắng
Về bầu trời sau mưa
Về khu vườn mùa đông nơi mỗi gốc cây chết đi vẫn truyền cho nhau hơi ấm
Hạnh phúc mang màu bao dung…
Đừng qua phố cũ mùa này
Đừng lý giải mình bằng cái cười, cái khóc gượng gạo
Khi yêu thương chẳng đủ sức cột đời ta vào nhau
Khi cuộc sống là chuỗi ngày êm ấm khôn cùng,
mất mát khôn cùng
Có những khoảnh khắc ta không thể dối lừa mình là người khác
Những khoảnh khắc ngay cả nỗi buồn cũng nhìn ta rồi ngoảnh mặt
Ta nhận vào lòng một vết thương sâu…
Đừng qua phố cũ mùa này
Dẫu chẳng có khổ đau nào vô nghĩa…
LÊ VĂN LÂM
Sự đợi chờ rồi cũng thành phù phiếm
Tháng Năm
Hoa dầu rơi
nghiêng
cô đơn.
Ta đã từng níu giữ chân người như níu giữ chút hy vọng cuối cùng vun trồng trong góc tim
Bằng tất cả máu thịt của mình
Từng mơ về ngôi nhà có ô cửa bình yên mỗi buổi chiều trông ra thềm nắng
Về bầu trời sau mưa
Về khu vườn mùa đông nơi mỗi gốc cây chết đi vẫn truyền cho nhau hơi ấm
Hạnh phúc mang màu bao dung…
Đừng qua phố cũ mùa này
Đừng lý giải mình bằng cái cười, cái khóc gượng gạo
Khi yêu thương chẳng đủ sức cột đời ta vào nhau
Khi cuộc sống là chuỗi ngày êm ấm khôn cùng,
mất mát khôn cùng
Có những khoảnh khắc ta không thể dối lừa mình là người khác
Những khoảnh khắc ngay cả nỗi buồn cũng nhìn ta rồi ngoảnh mặt
Ta nhận vào lòng một vết thương sâu…
Đừng qua phố cũ mùa này
Dẫu chẳng có khổ đau nào vô nghĩa…
LÊ VĂN LÂM
October 12, 2010
Yoga and 10 years from now
After 3 years of on and off learning yoga, My Yoga instructor yesterday told me that: "Bee is like a yoga teacher in training"... The week before she said I'm kind of intermediate working toward advance level. That's quite of the compliments coming from her. I can now master at twisting poses, aligning poses, getting better at push up, cobra and hand-stand, working toward head stand poses, still need to learn how to do scopions.... But I'm working toward advance level :)...
And today I'm thinking myself, if by the time I graduate, and I have no job offer and I have no rich husband to take care of me, may be I could be a yoga teacher, who always can be happy to be at present, no thingking about future or the past. Just be at the MOMENT...
Then I got to think about 10 years ago when my mom took me out to buy my bicycle for my high school, we met a yoga intructor at that moment she was helping her husband to sell the bike, then I got to think about 10 years from now, maybe i would become a yoga teacher, then open up my own cross stitch shop and living a simple life, no more worry about data, research.
That would be my beautiful dream...
And today I'm thinking myself, if by the time I graduate, and I have no job offer and I have no rich husband to take care of me, may be I could be a yoga teacher, who always can be happy to be at present, no thingking about future or the past. Just be at the MOMENT...
Then I got to think about 10 years ago when my mom took me out to buy my bicycle for my high school, we met a yoga intructor at that moment she was helping her husband to sell the bike, then I got to think about 10 years from now, maybe i would become a yoga teacher, then open up my own cross stitch shop and living a simple life, no more worry about data, research.
That would be my beautiful dream...
September 25, 2010
Some days I almost feel happy again.
"Some days are harder than others.
Some days I can't even think.
Some days I can't even eat or sleep.
Some days I can't even leave my bed.
Some days I feel like giving up.
Some days are okay.
Some days I don't even cry.
Some days I don't even miss you that much.
Some days I don't need to fake a smile.
Some days I almost feel happy again.
Some days I know I will be okay."
Some days I can't even think.
Some days I can't even eat or sleep.
Some days I can't even leave my bed.
Some days I feel like giving up.
Some days are okay.
Some days I don't even cry.
Some days I don't even miss you that much.
Some days I don't need to fake a smile.
Some days I almost feel happy again.
Some days I know I will be okay."
September 4, 2010
September 2, 2010
Không Có Anh
Không có anh thì sao
Mặt trời ngày vẫn sáng
Mặt trăng đêm tỏa rạng
Xuân vẫn nở đầy hoa
Không có anh thì sao
Hè vẫn là nắng đỏ
Thu vẫn vàng lá đổ
Đông vẫn hoài lạnh căm
Không có anh, buồn không ?
Nhìn mắt em thì biết
Khi nói câu tạm biệt
Anh chẳng nhìn đó sao ?
Không có anh chiêm bao
chỉ toàn là ác mộng
Anh biết không trời rộng
bỗng nhiên thành nhỏ nhoi
Không có anh biển khơi
bỗng bạc đầu con sóng
Nỗi nhớ dường cháy bỏng
Phố đơn lẻ một người
Không có anh sao trời
đêm nay dường đi vắng
Em nghe lòng tĩnh lặng
Không có người _Buồn tênh
Đặng Hoài Anh
Mặt trời ngày vẫn sáng
Mặt trăng đêm tỏa rạng
Xuân vẫn nở đầy hoa
Không có anh thì sao
Hè vẫn là nắng đỏ
Thu vẫn vàng lá đổ
Đông vẫn hoài lạnh căm
Không có anh, buồn không ?
Nhìn mắt em thì biết
Khi nói câu tạm biệt
Anh chẳng nhìn đó sao ?
Không có anh chiêm bao
chỉ toàn là ác mộng
Anh biết không trời rộng
bỗng nhiên thành nhỏ nhoi
Không có anh biển khơi
bỗng bạc đầu con sóng
Nỗi nhớ dường cháy bỏng
Phố đơn lẻ một người
Không có anh sao trời
đêm nay dường đi vắng
Em nghe lòng tĩnh lặng
Không có người _Buồn tênh
Đặng Hoài Anh
August 24, 2010
Đừng Hỏi
Đừng hỏi tại sao em lại yêu anh
Để những phút nhớ mong vỡ òa nước mắt
Đường chúng mình đi giờ mình em hiu hắt
Vẫn khắc khoải 1 niềm : Yêu thế , vì yêu
Đừng hỏi tại sao em lại viết thật nhiều
Viết cho anh mà em nào dám gửi
Những vần thơ , tiếng lòng em vụng dại
Em viết an ủi mình và ru những nhớ mong
Đừng hỏi tại sao em vẫn mãi ngóng trông
Dù quá khứ trong anh chẳng thể nào tắt lịm
Em vẫn chờ mong 1 ngày anh sẽ đến
Rót những yêu thương cho bỏng cháy môi mềm
Đừng hỏi sao tình yêu lại thiêu đốt tim em !!!
Đặng Hoài Anh
Để những phút nhớ mong vỡ òa nước mắt
Đường chúng mình đi giờ mình em hiu hắt
Vẫn khắc khoải 1 niềm : Yêu thế , vì yêu
Đừng hỏi tại sao em lại viết thật nhiều
Viết cho anh mà em nào dám gửi
Những vần thơ , tiếng lòng em vụng dại
Em viết an ủi mình và ru những nhớ mong
Đừng hỏi tại sao em vẫn mãi ngóng trông
Dù quá khứ trong anh chẳng thể nào tắt lịm
Em vẫn chờ mong 1 ngày anh sẽ đến
Rót những yêu thương cho bỏng cháy môi mềm
Đừng hỏi sao tình yêu lại thiêu đốt tim em !!!
Đặng Hoài Anh
August 11, 2010
phố
có một ngày phố lặng im
vì anh không về nữa
em so vai trước gió
nhớ anh..
những vệt nắng mong manh
không đủ làm tim em ấm áp
tự ru mình bằng những khúc hát
..hanh hao
em biết mình không còn đi về phía nhau
mùa đông về không còn nhớ bàn tay ai rất ấm
nỗi nhớ kia cũng chẳng dài thêm nữa
chỉ có chiều buông,
phố buồn tênh…
( của du )
vì anh không về nữa
em so vai trước gió
nhớ anh..
những vệt nắng mong manh
không đủ làm tim em ấm áp
tự ru mình bằng những khúc hát
..hanh hao
em biết mình không còn đi về phía nhau
mùa đông về không còn nhớ bàn tay ai rất ấm
nỗi nhớ kia cũng chẳng dài thêm nữa
chỉ có chiều buông,
phố buồn tênh…
( của du )
August 9, 2010
Bởi có những con đường không thể giao nhau
Bởi có những con đường không thể giao nhau
Nên dẫu chúng ta có cố gắng miệt mài vẫn không bao giờ đi cùng một hướng
Nhấp cạn ly nâu bỗng thấy đắng lòng cho những câu từ vay mượn
Rồi cả một đời vẫn lạc bước về đâu…
Bởi có những con đường thấm ướt suốt mấy trận mưa ngâu
Nên trái tim cứ nhỏ nước qua bao lần lang thang trên phố
Đâu là con đường lá đổ?
Đâu là lỡ làng một giấc mơ qua?
Bởi có những con đường mãi hun hút về xa…
Để trái tim cứ lăn dài qua bao ngày nhung nhớ
Em tiếc làm chi một vầng trăng đã lấm lem và có quá nhiều mảnh vỡ
Có phải chuyện trăm năm đâu mà ước hẹn đến bạc đầu…
Bởi có những con đường càng bước lại càng đau
Ký ức mông mênh bị giẫm nát qua những lần về ngang qua phố
Nhấp lại một ly nâu bỗng nghe trong lòng có muôn trùng sóng vỗ
Cứ tựa lời thì thầm viết tiếp chuyện mùa sau…
Bởi có những con đường không thể giao nhau
Phan Lê Trung Tín
Nên dẫu chúng ta có cố gắng miệt mài vẫn không bao giờ đi cùng một hướng
Nhấp cạn ly nâu bỗng thấy đắng lòng cho những câu từ vay mượn
Rồi cả một đời vẫn lạc bước về đâu…
Bởi có những con đường thấm ướt suốt mấy trận mưa ngâu
Nên trái tim cứ nhỏ nước qua bao lần lang thang trên phố
Đâu là con đường lá đổ?
Đâu là lỡ làng một giấc mơ qua?
Bởi có những con đường mãi hun hút về xa…
Để trái tim cứ lăn dài qua bao ngày nhung nhớ
Em tiếc làm chi một vầng trăng đã lấm lem và có quá nhiều mảnh vỡ
Có phải chuyện trăm năm đâu mà ước hẹn đến bạc đầu…
Bởi có những con đường càng bước lại càng đau
Ký ức mông mênh bị giẫm nát qua những lần về ngang qua phố
Nhấp lại một ly nâu bỗng nghe trong lòng có muôn trùng sóng vỗ
Cứ tựa lời thì thầm viết tiếp chuyện mùa sau…
Bởi có những con đường không thể giao nhau
Phan Lê Trung Tín
August 1, 2010
July 30, 2010
Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Khi tất cả cùng gọi tên ” kỷ niệm ”
Quên đi heo may trong 1 chiều anh đến
Hay quên những trưa hè ta sánh bước bên nhau?
Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Vết chân cũ em ướm còn vừa vặn
Con đường xưa dấu vết còn lành lặn
Sao tim mình đã rách toạc nỗi đau
Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
nắng vẫn cháy lòng từng đốm phượng
Ve vẫn gọi tên anh giữa trưa hè như trước
Sao chỉ mình em phải lặng câm?
Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Ghế đá công viên phủ bụi chờ anh đó
Hàng cây cũng xôn xao chiều hò hẹn
Sao chỉ mình em phải đơn lẻ đi về?
EM không thể quên anh cả trong những cơn mê
(Đặng Hoài anh)
Khi tất cả cùng gọi tên ” kỷ niệm ”
Quên đi heo may trong 1 chiều anh đến
Hay quên những trưa hè ta sánh bước bên nhau?
Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Vết chân cũ em ướm còn vừa vặn
Con đường xưa dấu vết còn lành lặn
Sao tim mình đã rách toạc nỗi đau
Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
nắng vẫn cháy lòng từng đốm phượng
Ve vẫn gọi tên anh giữa trưa hè như trước
Sao chỉ mình em phải lặng câm?
Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Ghế đá công viên phủ bụi chờ anh đó
Hàng cây cũng xôn xao chiều hò hẹn
Sao chỉ mình em phải đơn lẻ đi về?
EM không thể quên anh cả trong những cơn mê
(Đặng Hoài anh)
July 15, 2010
nháp
“Một ngày em nhận ra
Em
Là đoạn nháp trong trường ca về cuộc tình anh viết
Một bản trường ca chưa có hồi kết thúc
Và bắt đầu từ lúc mình chưa quen.”
"Khi anh đi
Em còn lại một mình
Em thừa ra gấp đôi và thiếu đi một nửa
Hạnh phúc ơi lầm lạc đến bao giờ"
Em
Là đoạn nháp trong trường ca về cuộc tình anh viết
Một bản trường ca chưa có hồi kết thúc
Và bắt đầu từ lúc mình chưa quen.”
"Khi anh đi
Em còn lại một mình
Em thừa ra gấp đôi và thiếu đi một nửa
Hạnh phúc ơi lầm lạc đến bao giờ"
July 14, 2010
Lemonade
May you find serenity and tranquility in a world you may not always understand. May the pain you have known and the conflict you have experienced give you the strength to walk through life facing each new situation with courage and optimism. Always know that there are those whose love and understanding will always be there, even when you feel most alone. May you discover enough goodness in others to believe in a world of peace. May a kind word, a reassuring touch, and a warm smile be yours every day of your life, and may you give these gifts as well as receive them. Remember the sunshine when the storm seems unending.
July 3, 2010
Though I thought things are okay now, my heart has healed, and my soul was lost has found again. It's still hidden pain inside that I still cant bare... That's everytime I ripped off the bandaid and looked inside it's still too much hurt so I put another bandaid back on.
Who said breaking up is easy...!
I know I wasnt ready for a new relationship, i just didnt realize how much I still love him despite the fact that he hurts me so much.
Who said breaking up is easy...!
I know I wasnt ready for a new relationship, i just didnt realize how much I still love him despite the fact that he hurts me so much.
June 6, 2010
Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn.
Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề.
Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Dù sao cũng đã lãng quên một nơi này để đi về một chốn khác. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một hình bóng mình đã mất. Khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi ngậm ngùi.
Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.
Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu…
Trịnh Công Sơn (1996)
Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Dù sao cũng đã lãng quên một nơi này để đi về một chốn khác. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một hình bóng mình đã mất. Khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi ngậm ngùi.
Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.
Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu…
Trịnh Công Sơn (1996)
...
June 1st, 2010
I've been meditating myself by doing these things:
When i'm thinking of him when i woke up in the morning, I said to myself, I need to do yoga today or tomorrow, it would help me find balance.
When I'm thinking of him when I'm eating lunch (because we usually talked when I'm eating lunch) I said to myself, I need to read something, then I leave my computer, go out and read.
When I think of him before I leave the office (because he usually told me to go home early), I said I need to go running, then I go.
When I think of him every night before I go to bed, i said to myself, I need to write something, then i write about my feelings for him down in a little pinky book, hopefully one day if we were back together, I would give it to him, to read about my feelings when we were apart so he can fully understand how hard it is for me to letting him go, that how much i love him and willing to suffer to let him off going finding his true love, with only one wish in mind that if it was meant to be... but if we were not back together, I would burn it to ashes, so it will bury down. I do this to hope that i write less and less with time and the feelings go away, but I write more and more...
That's how i'm surviving these days, with no girlfriends to hang out, I readjust myself. I wake up every weekday at 5am and went to bed at 10pm. With some light reading and cross stitch. I devoted myself to work from 8am to 6:30pm and then running, and before work it's yoga. I've been keeping myself busy trying so hard not to think about him.
But it turns out, whatever I do, the picture of him always appears in my mind.
Story of my life...
I just want my beautiful smile back, keep faking and pretending nothing else changes in life is hard. Some how i just feel the whole world crashes on me... put the weight on my shoulder... I deserved to be happy, where is my happiness...
I've been meditating myself by doing these things:
When i'm thinking of him when i woke up in the morning, I said to myself, I need to do yoga today or tomorrow, it would help me find balance.
When I'm thinking of him when I'm eating lunch (because we usually talked when I'm eating lunch) I said to myself, I need to read something, then I leave my computer, go out and read.
When I think of him before I leave the office (because he usually told me to go home early), I said I need to go running, then I go.
When I think of him every night before I go to bed, i said to myself, I need to write something, then i write about my feelings for him down in a little pinky book, hopefully one day if we were back together, I would give it to him, to read about my feelings when we were apart so he can fully understand how hard it is for me to letting him go, that how much i love him and willing to suffer to let him off going finding his true love, with only one wish in mind that if it was meant to be... but if we were not back together, I would burn it to ashes, so it will bury down. I do this to hope that i write less and less with time and the feelings go away, but I write more and more...
That's how i'm surviving these days, with no girlfriends to hang out, I readjust myself. I wake up every weekday at 5am and went to bed at 10pm. With some light reading and cross stitch. I devoted myself to work from 8am to 6:30pm and then running, and before work it's yoga. I've been keeping myself busy trying so hard not to think about him.
But it turns out, whatever I do, the picture of him always appears in my mind.
Story of my life...
I just want my beautiful smile back, keep faking and pretending nothing else changes in life is hard. Some how i just feel the whole world crashes on me... put the weight on my shoulder... I deserved to be happy, where is my happiness...
May 26, 2010
Anh ở nơi nào thì có nghĩa gì đâu
Sao anh chẳng trở về ?
Vì sao em lại đợi anh ?
Như người yêu đợi một người yêu
Như trời xanh mơ một cánh diều
Như người bộ hành mơ về dòng suối mát
Thành phố lên đèn và hàng cây đẫm ướt
Một đêm mỏi mệt
Sao em ngồi một mình
Thương con tàu sắp sửa rời ga
Không nghĩ về anh như một mái nhà
Chở che em những ngày mưa nắng
Không nghĩ về anh như một bến bờ yên lặng
Em con đò sẽ bớt cô đơn
Sao em còn ngồi mãi đây ?
Dằng dặc trên đầu một nỗi niềm chưa tỏ
Trăng mười lăm mà lòng em vẫn khuyết
Mà ngổn ngang một dải Ngân Hà
Anh quá gần và anh quá xa
Chỉ ý nghĩ mang hình đôi cánh
Em bề bộn trong ngàn lời câm lặng
Tháng ngày đi như một tiếng thở dài
Như một chiều đè nặng đôi vai
Lẽ nào em lại nhớ anh nhiều đến thế ?
Đôi mắt ấy đừng về trong nỗi buồn sắp vỡ
Cho lòng em bớt chút đa đoan.
Khi nghĩ suy của chúng ta chìm vào nhau
Em vẫn không thể hình dung về anh rõ rệt
Đôi tay khờ dại của em chạm vào ký ức
Mùa tình yêu trổ đóa hoa vàng
Có điều gì không rõ, miên man
Mang em tới cánh rừng trí nhớ
Anh tự ngàn xưa
Anh bây giờ
Em cũng không biết nữa
Ai buộc chúng mình bằng sợi chỉ
Mong manh
Sao anh chẳng về
Một lần
Gặp em?
Trả lại cho em nỗi buồn đã thuộc về anh
Trả lại cho em ngày huy hoàng đã mất
Lá đã vàng
Chiều như lửa đã tan
Ôi sự thật
Xin muôn trùng ta phục sinh nhau
Anh ở nơi nào có nghĩa gì đâu
Ý nghĩ về anh mạnh bằng ngàn năm ánh sáng
Em yêu anh không còn nhớ ra mình nữa
Ngay cả tiếng cười cũng vỡ vào anh.
(binh nguyen trang)
Vì sao em lại đợi anh ?
Như người yêu đợi một người yêu
Như trời xanh mơ một cánh diều
Như người bộ hành mơ về dòng suối mát
Thành phố lên đèn và hàng cây đẫm ướt
Một đêm mỏi mệt
Sao em ngồi một mình
Thương con tàu sắp sửa rời ga
Không nghĩ về anh như một mái nhà
Chở che em những ngày mưa nắng
Không nghĩ về anh như một bến bờ yên lặng
Em con đò sẽ bớt cô đơn
Sao em còn ngồi mãi đây ?
Dằng dặc trên đầu một nỗi niềm chưa tỏ
Trăng mười lăm mà lòng em vẫn khuyết
Mà ngổn ngang một dải Ngân Hà
Anh quá gần và anh quá xa
Chỉ ý nghĩ mang hình đôi cánh
Em bề bộn trong ngàn lời câm lặng
Tháng ngày đi như một tiếng thở dài
Như một chiều đè nặng đôi vai
Lẽ nào em lại nhớ anh nhiều đến thế ?
Đôi mắt ấy đừng về trong nỗi buồn sắp vỡ
Cho lòng em bớt chút đa đoan.
Khi nghĩ suy của chúng ta chìm vào nhau
Em vẫn không thể hình dung về anh rõ rệt
Đôi tay khờ dại của em chạm vào ký ức
Mùa tình yêu trổ đóa hoa vàng
Có điều gì không rõ, miên man
Mang em tới cánh rừng trí nhớ
Anh tự ngàn xưa
Anh bây giờ
Em cũng không biết nữa
Ai buộc chúng mình bằng sợi chỉ
Mong manh
Sao anh chẳng về
Một lần
Gặp em?
Trả lại cho em nỗi buồn đã thuộc về anh
Trả lại cho em ngày huy hoàng đã mất
Lá đã vàng
Chiều như lửa đã tan
Ôi sự thật
Xin muôn trùng ta phục sinh nhau
Anh ở nơi nào có nghĩa gì đâu
Ý nghĩ về anh mạnh bằng ngàn năm ánh sáng
Em yêu anh không còn nhớ ra mình nữa
Ngay cả tiếng cười cũng vỡ vào anh.
(binh nguyen trang)
May 17, 2010
Do you hate love???
"Have you ever been in love? Horrible isn't it? It makes you so vulnerable. It opens your chest and it opens up your heart and it means that someone can get inside you and mess you up. You build up all these defenses, you build up a whole suit of armor, so that nothing can hurt you, then one stupid person, no different from any other stupid person, wanders into your stupid life...You give them a piece of you. They didn't ask for it. They did something dumb one day, like kiss you or smile at you, and then your life isn't your own anymore. Love takes hostages. It gets inside you. It eats you out and leaves you crying in the darkness, so simple a phrase like 'maybe we should be just friends' turns into a glass splinter working its way into your heart. It hurts. Not just in the imagination. Not just in the mind. It's a soul-hurt, a real gets-inside-you-and-rips-you-apart pain. I hate love."
By `Neil Gaiman.
May 3, 2010
...
Show me the way to get the pain off my chest.
To keep my eyes dry...
To bring back my smile...
How to kick somebody out when you're alreay let that person into deep...
pls tell me...
To keep my eyes dry...
To bring back my smile...
How to kick somebody out when you're alreay let that person into deep...
pls tell me...
May 2, 2010
losing game
No one has a perfect life.
You gained something,
you lost something else...
And just like that, life goes on.
Sigh
There are a lot of things are a lot like love...
I'm hoping this is one of them, then it would be easier and faster to move on.
That I will smile again someday.
You gained something,
you lost something else...
And just like that, life goes on.
Sigh
There are a lot of things are a lot like love...
I'm hoping this is one of them, then it would be easier and faster to move on.
That I will smile again someday.
Things are in my mind
I dont know how long I can take it in. I felt like it's a waiting game. I have 2 options
1. If i failed on the exam, I would lose, my self, my dream, disappoint my family, and all other people who are around me. But I would have him.
2. If I passed on the exam. I would be back on myself, my dream, but i would lose him.
Yes, it bothers me. It's in my mind everyday when he kept telling me something like: He is going home by the end of this year, or i might end up alone, or I should find another guy, or I will end up with another guy.
It bothers me when he said he would not come to tempe to visit me again. And I'm like, so how things would work?...
I'm not afraid of loneliness, but I'm scared of knowing that it's not a stable relationship...
It bothers me. I dont want another guy. I dont wanna not knowing.
Actually, it hurts me. I dont want this. I want something stable. Someone treasures me just being me. Someone that I can actually lean on.
April 11th, 2010...
1. If i failed on the exam, I would lose, my self, my dream, disappoint my family, and all other people who are around me. But I would have him.
2. If I passed on the exam. I would be back on myself, my dream, but i would lose him.
Yes, it bothers me. It's in my mind everyday when he kept telling me something like: He is going home by the end of this year, or i might end up alone, or I should find another guy, or I will end up with another guy.
It bothers me when he said he would not come to tempe to visit me again. And I'm like, so how things would work?...
I'm not afraid of loneliness, but I'm scared of knowing that it's not a stable relationship...
It bothers me. I dont want another guy. I dont wanna not knowing.
Actually, it hurts me. I dont want this. I want something stable. Someone treasures me just being me. Someone that I can actually lean on.
April 11th, 2010...
March 19, 2010
February 28, 2010
năm tháng....
Trong luc' ngoi` cho print cai document...
Doc duoc cai nay`
Thay' cung~ hay...
Dieu cuoi cung` ma minh ko co'.
Day la thoi gian hix hix hix...
Em có tin rằng năm tháng biết yêu không?
Em có tin rằng năm tháng biết yêu không?
Khi mùa xuân về trong hò hẹn
Thời gian trở mình trên cánh én
Hạt cựa mình những nhựa sống đầu tiên
Em có thấy nhành phượng cũ ngoài hiên
Cháy bừng lên niềm đam mê kỳ diệu
Năm tháng dù dài và khó hiểu
Cũng vội vã ồn ào như thể rất trẻ trung
Em có nhận ra những vệt rối mông lung
Vội vàng đến khi mùa thu dạm ngõ
Lòng em như khu vườn bỏ ngỏ
Một lối vào chưa ai đặt tên
Em có buồn không khi những trận gió đêm
Rì rầm kể những ngày đông lạnh lẽo
Chuyện hai người giận nhau tình yêu như chiếc kẹo
Khi ngọt ngào khi lại đắng cay
Và cho dù năm tháng có vần xoay
Cho dù yêu là khổ đau bất hạnh
Tình yêu bắt đầu cả khi cơn giông chưa tạnh
Em có tin rằng năm tháng biết yêu không ?
Hom truoc' nua~ thi` docj duo bai` nay,,,,
Em vẫn tin rằng năm tháng biết quên nhau
Em vẫn tin rằng năm tháng biết quên nhau
Những kỷ niệm yêu thương của một ngày xưa ấy
Giờ chỉ còn là giấc mơ khi thức dậy
Em một mình bên nỗi nhớ hư không
Tình yêu với em giờ như một thứ viễn vông
Em chẳng dám ngoảnh nhìn về phương ấy
Em sợ bắt gặp ánh mắt anh tin cậy
Sợ cái nhìn sợ cả sự lánh xa
Gói trọn yêu thương em gửi về nhà
Bởi hạnh phúc chẳng phải chỉ có tình yêu anh và quá khứ
Bởi giấc mộng đêm đã nhiều lần làm em mất ngủ
Bởi lo lắng, giận hờn giờ vô nghĩa phải không anh
Chẳng yêu nhau em xin giấc mộng lành
Để quá khứ ngủ yên như những điều rất thật
Như tình yêu chúng ta từng đánh mất
Em vẫn tin rằng năm tháng biết quên nhau
Doc duoc cai nay`
Thay' cung~ hay...
Dieu cuoi cung` ma minh ko co'.
Day la thoi gian hix hix hix...
Em có tin rằng năm tháng biết yêu không?
Em có tin rằng năm tháng biết yêu không?
Khi mùa xuân về trong hò hẹn
Thời gian trở mình trên cánh én
Hạt cựa mình những nhựa sống đầu tiên
Em có thấy nhành phượng cũ ngoài hiên
Cháy bừng lên niềm đam mê kỳ diệu
Năm tháng dù dài và khó hiểu
Cũng vội vã ồn ào như thể rất trẻ trung
Em có nhận ra những vệt rối mông lung
Vội vàng đến khi mùa thu dạm ngõ
Lòng em như khu vườn bỏ ngỏ
Một lối vào chưa ai đặt tên
Em có buồn không khi những trận gió đêm
Rì rầm kể những ngày đông lạnh lẽo
Chuyện hai người giận nhau tình yêu như chiếc kẹo
Khi ngọt ngào khi lại đắng cay
Và cho dù năm tháng có vần xoay
Cho dù yêu là khổ đau bất hạnh
Tình yêu bắt đầu cả khi cơn giông chưa tạnh
Em có tin rằng năm tháng biết yêu không ?
Hom truoc' nua~ thi` docj duo bai` nay,,,,
Em vẫn tin rằng năm tháng biết quên nhau
Em vẫn tin rằng năm tháng biết quên nhau
Những kỷ niệm yêu thương của một ngày xưa ấy
Giờ chỉ còn là giấc mơ khi thức dậy
Em một mình bên nỗi nhớ hư không
Tình yêu với em giờ như một thứ viễn vông
Em chẳng dám ngoảnh nhìn về phương ấy
Em sợ bắt gặp ánh mắt anh tin cậy
Sợ cái nhìn sợ cả sự lánh xa
Gói trọn yêu thương em gửi về nhà
Bởi hạnh phúc chẳng phải chỉ có tình yêu anh và quá khứ
Bởi giấc mộng đêm đã nhiều lần làm em mất ngủ
Bởi lo lắng, giận hờn giờ vô nghĩa phải không anh
Chẳng yêu nhau em xin giấc mộng lành
Để quá khứ ngủ yên như những điều rất thật
Như tình yêu chúng ta từng đánh mất
Em vẫn tin rằng năm tháng biết quên nhau
February 11, 2010
...
Had a meltdown last night...
I'm okay now...
I can do it...
Bee can do it...
It's only exam... and Bee can conquer exam ;))
I'm okay now...
I can do it...
Bee can do it...
It's only exam... and Bee can conquer exam ;))
February 8, 2010
...
“Có những ng yêu nhau cả đời nhưng không bao giờ đến đc với nhau. Và cũng có người đến đc với nhau nhưng cả đời không nảy sinh đc tình yêu. Chỉ là thói quen khi ở bên nhau”
—
February 7, 2010
February 6, 2010
CÓ THẾ..
CÓ THẾ..
*
"Có thể 1 ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau
mà là yêu người khác
Anh sẽ nắm tay một người con gái
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa"
*
Có thể một ngày chúng mình sẽ gặp lại những cơn mưa
Mưa rất vội – bước chân người có vội?
Mưa ngày xưa ào ạt nhiều nông nổi
Mưa bây giờ giấu bao nỗi xa xôi…
Có thể chúng mình sẽ gặp lại những bối rối một thời
Khi bất chợt thấy đông về qua ngõ
Cây bàng xưa lá vẫn ngời sắc đỏ
Ấm áp có còn không – níu gấu áo đi về?...
Có thể chúng mình sẽ gặp lại những đam mê
Có thể sẽ gặp lại mình của một thời đã trở thành chuyện cũ
Ngày tháng rộng , bụi thời gian che phủ
Có thể nào sẽ gặp những lãng quên?...
Có thể chúng mình sẽ đi qua mùa thật bình yên
Có thể chúng mình sẽ đi qua những cồn cào nỗi nhớ
Có thể khi gió mùa lại về trên mái phố
Chúng mình sẽ … uh .. có thể … lại yêu nhau…...
(st)
*
"Có thể 1 ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau
mà là yêu người khác
Anh sẽ nắm tay một người con gái
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa"
*
Có thể một ngày chúng mình sẽ gặp lại những cơn mưa
Mưa rất vội – bước chân người có vội?
Mưa ngày xưa ào ạt nhiều nông nổi
Mưa bây giờ giấu bao nỗi xa xôi…
Có thể chúng mình sẽ gặp lại những bối rối một thời
Khi bất chợt thấy đông về qua ngõ
Cây bàng xưa lá vẫn ngời sắc đỏ
Ấm áp có còn không – níu gấu áo đi về?...
Có thể chúng mình sẽ gặp lại những đam mê
Có thể sẽ gặp lại mình của một thời đã trở thành chuyện cũ
Ngày tháng rộng , bụi thời gian che phủ
Có thể nào sẽ gặp những lãng quên?...
Có thể chúng mình sẽ đi qua mùa thật bình yên
Có thể chúng mình sẽ đi qua những cồn cào nỗi nhớ
Có thể khi gió mùa lại về trên mái phố
Chúng mình sẽ … uh .. có thể … lại yêu nhau…...
(st)
February 2, 2010
...
Stop telling me that I'm better off with other guy... I dont want another guy. If i do, it happened long before I met you...
Stop telling me that going back to an ex- is better option. It calls ex/ the past for a reason... THINK: If i was still with them, would you still have a chance of being with me. I'm sick and tired enough when you keep reminding me of them... They were once in my life, yes, but you are now in it.
Stop telling me that you love me, because loving me is holding me back, is not pushing me away...
And I meant it, DONT PUSH ME AWAY....
Stop telling me that going back to an ex- is better option. It calls ex/ the past for a reason... THINK: If i was still with them, would you still have a chance of being with me. I'm sick and tired enough when you keep reminding me of them... They were once in my life, yes, but you are now in it.
Stop telling me that you love me, because loving me is holding me back, is not pushing me away...
And I meant it, DONT PUSH ME AWAY....
January 16, 2010
Cho gió cuốn đi
Tôi hờ hững đóng gói một nỗi buồn
Bỏ đi và biến thành người khác
Để anh gã đàn ông mang trái tim phờ phạc
Đứng lại ven đường...
Nếu như ngày chỉ mười tám tiếng đồng hồ
Hoặc đêm, hoặc ngày ngắn lại
Loài người đi về vội vã
Hẳn gì ta đã nhớ nhau
Kỷ niệm vò lại nát nhàu
Hương tóc em cũng không làm đêm anh thao thức
Tình yêu cũng không còn bùng cháy lên trong lồng ngực
Thì thôi...
mình chia tay...
Tình yêu không thể đi vay
Nỗi buồn có cho đi cũng không ai dám nhận
Thôi ta đành để lẫn
Giữa đời...
cho gió cuốn đi...
(st)
Bỏ đi và biến thành người khác
Để anh gã đàn ông mang trái tim phờ phạc
Đứng lại ven đường...
Nếu như ngày chỉ mười tám tiếng đồng hồ
Hoặc đêm, hoặc ngày ngắn lại
Loài người đi về vội vã
Hẳn gì ta đã nhớ nhau
Kỷ niệm vò lại nát nhàu
Hương tóc em cũng không làm đêm anh thao thức
Tình yêu cũng không còn bùng cháy lên trong lồng ngực
Thì thôi...
mình chia tay...
Tình yêu không thể đi vay
Nỗi buồn có cho đi cũng không ai dám nhận
Thôi ta đành để lẫn
Giữa đời...
cho gió cuốn đi...
(st)
January 6, 2010
...
Stop having set "qualifications" for a boyfriend/girlfriend. Being a lover is not a f.ing job, and you're not hiring a f.ing employee. And yes,they will make mistakes. Yes, They will be different from what you expected. They're human, and they have no f.ing clue what they're doing. But they love you, and they love every minute of you. So please give, them a chance.
January 5, 2010
Hôm qua bỗng chợt hét lên với bé Thảo...
"Xét cho cùng chỉ có con gái là khổ thôi, và mình phải biết yêu bản thân mình trước..."
Những chuyện cũ đã dạy cho mình bài học rằng, khi yêu thì phải trân trọng người đến với mình, bởi ko phải bỗng dưng, giữa hàng trăm triệu người trên thế giới này, mình với người ta lại nhận ra nhau.
Mình thường nghĩ rằng, khi mình không phán xét ai trong cuộc sống thì sẽ không ai được có quyền phán xét mình. Vậy mà... Những thứ, thuộc cái đã qua, của một cái qua khứ mà mình mỗi lần nhắc đến lại thấy run sợ, thì xin đừng lấy đó làm lí do.
Mình chả buộc nổi miệng thế gian, và cũng không muốn cố tình buộc miệng thế gian, chỉ mong sao cuộc sống nó bình yên, trôi qua lặng lẽ như vốn dĩ nó phải thế. Cuộc sống thực chất không phức tạp, chỉ có chính con người làm cho nó phức tạp lên hàng ngày.
ôi... trăm thứ nó đổ lên đầu... Sigh...
"Xét cho cùng chỉ có con gái là khổ thôi, và mình phải biết yêu bản thân mình trước..."
Những chuyện cũ đã dạy cho mình bài học rằng, khi yêu thì phải trân trọng người đến với mình, bởi ko phải bỗng dưng, giữa hàng trăm triệu người trên thế giới này, mình với người ta lại nhận ra nhau.
Mình thường nghĩ rằng, khi mình không phán xét ai trong cuộc sống thì sẽ không ai được có quyền phán xét mình. Vậy mà... Những thứ, thuộc cái đã qua, của một cái qua khứ mà mình mỗi lần nhắc đến lại thấy run sợ, thì xin đừng lấy đó làm lí do.
Mình chả buộc nổi miệng thế gian, và cũng không muốn cố tình buộc miệng thế gian, chỉ mong sao cuộc sống nó bình yên, trôi qua lặng lẽ như vốn dĩ nó phải thế. Cuộc sống thực chất không phức tạp, chỉ có chính con người làm cho nó phức tạp lên hàng ngày.
ôi... trăm thứ nó đổ lên đầu... Sigh...
Subscribe to:
Posts (Atom)