Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Khi tất cả cùng gọi tên ” kỷ niệm ”
Quên đi heo may trong 1 chiều anh đến
Hay quên những trưa hè ta sánh bước bên nhau?
Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Vết chân cũ em ướm còn vừa vặn
Con đường xưa dấu vết còn lành lặn
Sao tim mình đã rách toạc nỗi đau
Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
nắng vẫn cháy lòng từng đốm phượng
Ve vẫn gọi tên anh giữa trưa hè như trước
Sao chỉ mình em phải lặng câm?
Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Ghế đá công viên phủ bụi chờ anh đó
Hàng cây cũng xôn xao chiều hò hẹn
Sao chỉ mình em phải đơn lẻ đi về?
EM không thể quên anh cả trong những cơn mê
(Đặng Hoài anh)
No comments:
Post a Comment