Đừng hỏi tại sao em lại yêu anh
Để những phút nhớ mong vỡ òa nước mắt
Đường chúng mình đi giờ mình em hiu hắt
Vẫn khắc khoải 1 niềm : Yêu thế , vì yêu
Đừng hỏi tại sao em lại viết thật nhiều
Viết cho anh mà em nào dám gửi
Những vần thơ , tiếng lòng em vụng dại
Em viết an ủi mình và ru những nhớ mong
Đừng hỏi tại sao em vẫn mãi ngóng trông
Dù quá khứ trong anh chẳng thể nào tắt lịm
Em vẫn chờ mong 1 ngày anh sẽ đến
Rót những yêu thương cho bỏng cháy môi mềm
Đừng hỏi sao tình yêu lại thiêu đốt tim em !!!
Đặng Hoài Anh
No comments:
Post a Comment