"Khi thấy buồn, em cứ đến chơi..."

April 29, 2012

"You can get addicted to a certain kind of sadness"

Boarding pass
Cleaned out my closet, bookshelves on Friday and Saturday, tried to start with packing and prepare for moving. I found certain things should have been throw out long time ago.
Good thing about staying in the same place for the last 3 years is i have a stable life, stable place, and same schedule, same bus to go home, same stairs to go up to my apt, and my place started to feel really homey. Bad thing about living in the same place for too long that you started putting certain things that you dont want to look at into the corner of your closet then you forgot that you still owned/have them and in the end you ended up with a lot of craps.
On some T-shirt i never wore
Think abt the fact if I eventually move back home to stay, how am I going to fit all of my craps that I've collected throughout all those years into 2 suitcases.

27 VS bags ~ BAD addiction
Sometimes moving out of your comfort zone is good thing, not a lot of people like to do it but it would help you (or me at least) clear your head, clear your mind, clean your craps.
On the other hands, feel a little bit uneasy about Nikki's leaving, because I know we would never live in the same city again. And there are so many things we planed to do together but yet didnt have time to do them all. Oh well, people come and go, and life is the chain of a lot of unfinished business. We went out and bought the "friends forever" Pandora charm yesterday, she keeps half and I keep half and we both wear them on our Pandora chain, may she always keep me in her heart as she always stays in my heart.

Breath in...hnay oánh dấu tròn 2 năm cái ngày mình trở thành độc thân và vui tính .... tg trôi qua nhanh quá nhỉ?

April 22, 2012

Bác sĩ dặn mỗi ngày phải phơi nắng ít nhất là 10 phút, thế mà hôm nào mình cũng trốn nắng, đến trường lại chui tọt xuống tầng hầm, hôm trc so da với đứa bạn Mĩ thế nào mà mình lại trắng hơn cả nó.
Càng sống trên đời mới thấy nhiều người sống quá tính toán, tính đủ mọi đg lợi cho ng ta. Đành rằng thì đến thời điểm này rồi ai chả tính toán, nhưng có cần thiết phải đến mức cạn hết cả tình cảm vậy không?
Vẫn biết cs là như thế nhg ko thể không nghĩ, ko thể bỏ qua, ko thể nhắm mắt và xua tay đc! Haiz

April 18, 2012

You asked: What do I want?
I......dont know what to say
......
.....
.....
....
...
maybe for once, be honest with me. If you want me act like it, then the trust I lost in you could gain back, but if you don't, then you should let me let go.
I'm tired of having my world stumbling upside down like this, every single time. I cant handle it Not right now.
Maybe I should unfriend you on fb, delete you off my skype, my yahoo, my phone contact, delete your every emails, pictures, everything, i should be strong enough to be able to do all of that.
I seriously dont know how to be friend with you.
So dont ask me what I want. 

Because I want my life to be peaceful, my world is calm and predictable. And you're making it extremely hard for me to keep my world the way I want it to be.

Yes I'm so scared of getting hurt again, but you know what is scared me more, living everything halfway. 

April 17, 2012

Tháng tư

Tháng tư đến và tháng tư đang đi qua, nhẹ nhàng như một mảnh lụa tuột khỏi tay. Có những chiều gió, chỉ muốn bước lên xe, hạ cửa sổ xuống, đánh lái lên highway, để gió thổi bạt hơi, để suy nghĩ, và để quên.
Hôm trc định đem máy ảnh đi chụp vịt mà trùng với easter nên park nào cũng đông đến nghẹt ng. Mà mình thì ko thích đám đông.
Hôm trc ông nội mất. Mình nuốt nước mắt vào trong bởi mình biết ông đã sống một cuộc đời trọn vẹn, bởi mình hiểu ai già rồi cũng sẽ phải ra đi. Biết thế mà mỗi khi nghĩ về ông vẫn ko thể không buồn và khóc.
Tháng tư rơi lắc chân mất 2 lần, may mà lần nào cũng tìm lại được. Chả hiểu điềm gì...
Tháng tư toàn những ngày buồn. Đôi khi chỉ muốn quên, muốn cạn, muốn xé toang!

(Hôm nào cũng quên uống thuốc... ~.~ đầu với óc.....)

April 11, 2012

Nếu nhưng lo nghĩ ở trong lòng mà trải hết đc ra giấy thì có lẽ sẽ nhẹ nhàng hơn dc một chút.
I can easily advise ppl to breath in and breath out and let things be, i cant seem to follow my own advise even though i know so well what is best for me.
Sigh, who is going to learn the lesson without making big mistake, right? And i'm still learning

So worry on graduation plan though. Maybe i really should delay it to next may, less pressure, less stress out..
I dont know...

April 9, 2012

One thing at a time

Housing situation for the next couple months considers done. Loay hoay mãi chạy ngược chạy xuôi, đau dạ dầy lên xuống, cuối cùng cũng made được decision. Thank to mommy who listened to my craps so I can sort through my thoughts. Thía đấy, now next step là bán đồ đạc, chờ đến ngày and move thui. Thía mới thấy cái việc ngày xưa bạn chạy ngược chạy xuôi giúp mình lo toan việc nhà cửa mới thấy đang quý thía nào. A friend inneed is a friend indeed. Mà cũng phải công nhận cách đây 3-4 năm mình giỏi thật, hồi đó chưa có em Tofu, cứ thía cưỡi xe bus tung hoành quanh Phoenix. Trời thì giữa tháng 6, nắng nôi chứ. Bh thì một bước lên Tofu, tội nghiệp em, một cái lốp nào đấy của em đang bị non hơi, em kêu gào mấy tuần nay rùi, mà chị chưa lừa được ai giúp chị :"(. Nhưng em cũng thông minh một cách quá thể cơ, ai bảo em cái gì ko hài lòng cũng nhấp nháy đèn loạn hết cả lên, làm chị lại phải hoảng hốt đọc manual để chữa bệnh cho em.... Anyways, I've been spoiled and lucky with housing for the last 3 years, now it's time to suffer... Well, it's not too bad. I do like my walk-in closet and tiny tiny little bathroom, and it seems to be cozy studio. I just don't like to move, that's all... TOO MUCH work.
One by one, everything will be taking care of, trước thía, h vẫn thía, sau này cứ thía mà làm, cứ từ từ one thing at a time thui...

April 6, 2012

My cross-stitch is like my baby. I watched each of my cross-stitch growing everyday taking care of it before the first stitch, such as putting each floss into bobbins and each of them into each zip-lock bag to keep the thread clean nice and organize. Usually spend 8-9+ months of work on each beautiful project and each of them is one of a kind. And after I'm done with each project I usually washed it with dish washer soap (little trick i have build over years of cross stitch) to keep it nice, dry and clean. I remember each and every one of them, how I started, how much time I spend, where I have been with that project.
I felt a little stroke and It broke my heart to hear somebody could be so unkind to throw away my baby out the trash (I used to think of that person so fondly). That was an act of a heartless person, no matter how other people tried to justify it. I used to think that I could see that project again one day when it's appropriate. Now all I have left just a memory. Is this what it felt like to lost somebody/something is so important?

April 4, 2012

Cháu xin lỗi vì đã không kịp gửi thuốc về cho ông....
Cháu xin lỗi vì đã không kịp để ông dự đám cưới.
Cháu xin lỗi vì không ở nhà.
Cháu xin lỗi ông...
Ông an nghỉ ông nhé, từ nay chân ông sẽ không đau nữa, ông sẽ không bị viêm phổi nữa. Ông sẽ gặp bà ông ạ.
Cháu xin lỗi vì cháu không ở nhà.
Ông ngủ ngon ông nhé.