"Khi thấy buồn, em cứ đến chơi..."

August 23, 2011

Tháng 8

"Tháng 8 mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ...."
Mẹ là ánh trăng thu.
Hôm nay là SN mẹ, cả 2 bố con đều ở xa. Hôm qua trêu mẹ bảo là, hình như chả năm nào người (bố béo) ở nhà, mẹ bảo: "thôi đừng nói nữa, tôi khóc oà lên bh".
Nhớ ngày này cách đây 8 năm, hồi đấy mình mới đi Mĩ, hồi đấy mới có cái trò gửi bài hát qua điện thoại miễn phí, mình đăng kí gửi bài "Mẹ Yêu" từ hồi mới thi đại học xong để gửi tặng sinh nhật mẹ, mình mới đi được mấy ngày, mẹ nhận bài hát qua điện thoại mà mẹ khóc. Ngày đấy mình mới đi đi cả nhà vắng như ma, bởi không có đứa huỳnh huỵch chạy cầu thang, không có đứa mà mẹ cứ thấy im im là y như rằng đang nghịch dại, không có tiếng radio ban đêm vang ra từ cái đài bên phòng mình, không có tiếng đồng hồ báo thức buổi sáng, lẫn ánh đèn đêm vào lúc 2h sáng, không có đứa buổi trưa phá quấy không cho mẹ ngủ.
Mẹ với mình thân nhau như 2 chị em, như 2 người bạn thân. Một mối quan hệ không phải ai cũng có được. Có lẽ tại bố béo hay đi vắng khi mình còn bé, đi đâu mẹ cũng thê la mình đi, rong ruổi trên con Dream III trên khắp nẻo đường góc phố.
Năm nay SN mẹ em lại không ở gần, mong mẹ sẽ mãi là ánh trăng mùa thu của em.

No comments:

Post a Comment