"Khi thấy buồn, em cứ đến chơi..."

June 29, 2011

Ngày mỏng

Có những ngày rất mỏng
Tôi ngồi nghe thời gian cứa vào mình
Vết thương như một căn bệnh mãn tính
thuốc thang không chữa nổi nên để mặc cho thời gian phẫu thuật
.
Tôi nghĩ về em trong cơn ngủ giữa những thứ thuốc gây mê của thời gian
Hình như em vẫn giữ nụ cười thế
Hình như em vẫn cố hát câu ca không lời về quá khứ
Dẫu đã cả trăm lần tôi nói với em về những ngày sẽ đến sau giấc mơ
Những câu ca không có lời sẽ không bao giờ hát nổi đâu em
.
Ngày thuốc mê hết tác dụng
Tôi tỉnh dậy và vất bỏ quá khứ trong những cơn mê
Không còn em, không còn nụ cười và những câu ca không lời
Thời gian đã cắt bỏ giùm tôi phần ký ức có em trong đó
Căn bệnh mãn tính cũng lành
.
Nhưng bây giờ,
khi không còn những cơn mê
tôi đi như kẻ lạ giữa chính cuộc đời mình…

(mot bai ko ten, tim mai cha ra ten, lay ten tam)

No comments:

Post a Comment