CÓ THẾ..
*
"Có thể 1 ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau
mà là yêu người khác
Anh sẽ nắm tay một người con gái
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa"
*
Có thể một ngày chúng mình sẽ gặp lại những cơn mưa
Mưa rất vội – bước chân người có vội?
Mưa ngày xưa ào ạt nhiều nông nổi
Mưa bây giờ giấu bao nỗi xa xôi…
Có thể chúng mình sẽ gặp lại những bối rối một thời
Khi bất chợt thấy đông về qua ngõ
Cây bàng xưa lá vẫn ngời sắc đỏ
Ấm áp có còn không – níu gấu áo đi về?...
Có thể chúng mình sẽ gặp lại những đam mê
Có thể sẽ gặp lại mình của một thời đã trở thành chuyện cũ
Ngày tháng rộng , bụi thời gian che phủ
Có thể nào sẽ gặp những lãng quên?...
Có thể chúng mình sẽ đi qua mùa thật bình yên
Có thể chúng mình sẽ đi qua những cồn cào nỗi nhớ
Có thể khi gió mùa lại về trên mái phố
Chúng mình sẽ … uh .. có thể … lại yêu nhau…...
(st)
"Khi thấy buồn, em cứ đến chơi..."
February 6, 2010
February 2, 2010
...
Stop telling me that I'm better off with other guy... I dont want another guy. If i do, it happened long before I met you...
Stop telling me that going back to an ex- is better option. It calls ex/ the past for a reason... THINK: If i was still with them, would you still have a chance of being with me. I'm sick and tired enough when you keep reminding me of them... They were once in my life, yes, but you are now in it.
Stop telling me that you love me, because loving me is holding me back, is not pushing me away...
And I meant it, DONT PUSH ME AWAY....
Stop telling me that going back to an ex- is better option. It calls ex/ the past for a reason... THINK: If i was still with them, would you still have a chance of being with me. I'm sick and tired enough when you keep reminding me of them... They were once in my life, yes, but you are now in it.
Stop telling me that you love me, because loving me is holding me back, is not pushing me away...
And I meant it, DONT PUSH ME AWAY....
January 16, 2010
Cho gió cuốn đi
Tôi hờ hững đóng gói một nỗi buồn
Bỏ đi và biến thành người khác
Để anh gã đàn ông mang trái tim phờ phạc
Đứng lại ven đường...
Nếu như ngày chỉ mười tám tiếng đồng hồ
Hoặc đêm, hoặc ngày ngắn lại
Loài người đi về vội vã
Hẳn gì ta đã nhớ nhau
Kỷ niệm vò lại nát nhàu
Hương tóc em cũng không làm đêm anh thao thức
Tình yêu cũng không còn bùng cháy lên trong lồng ngực
Thì thôi...
mình chia tay...
Tình yêu không thể đi vay
Nỗi buồn có cho đi cũng không ai dám nhận
Thôi ta đành để lẫn
Giữa đời...
cho gió cuốn đi...
(st)
Bỏ đi và biến thành người khác
Để anh gã đàn ông mang trái tim phờ phạc
Đứng lại ven đường...
Nếu như ngày chỉ mười tám tiếng đồng hồ
Hoặc đêm, hoặc ngày ngắn lại
Loài người đi về vội vã
Hẳn gì ta đã nhớ nhau
Kỷ niệm vò lại nát nhàu
Hương tóc em cũng không làm đêm anh thao thức
Tình yêu cũng không còn bùng cháy lên trong lồng ngực
Thì thôi...
mình chia tay...
Tình yêu không thể đi vay
Nỗi buồn có cho đi cũng không ai dám nhận
Thôi ta đành để lẫn
Giữa đời...
cho gió cuốn đi...
(st)
January 6, 2010
...
Stop having set "qualifications" for a boyfriend/girlfriend. Being a lover is not a f.ing job, and you're not hiring a f.ing employee. And yes,they will make mistakes. Yes, They will be different from what you expected. They're human, and they have no f.ing clue what they're doing. But they love you, and they love every minute of you. So please give, them a chance.
January 5, 2010
Hôm qua bỗng chợt hét lên với bé Thảo...
"Xét cho cùng chỉ có con gái là khổ thôi, và mình phải biết yêu bản thân mình trước..."
Những chuyện cũ đã dạy cho mình bài học rằng, khi yêu thì phải trân trọng người đến với mình, bởi ko phải bỗng dưng, giữa hàng trăm triệu người trên thế giới này, mình với người ta lại nhận ra nhau.
Mình thường nghĩ rằng, khi mình không phán xét ai trong cuộc sống thì sẽ không ai được có quyền phán xét mình. Vậy mà... Những thứ, thuộc cái đã qua, của một cái qua khứ mà mình mỗi lần nhắc đến lại thấy run sợ, thì xin đừng lấy đó làm lí do.
Mình chả buộc nổi miệng thế gian, và cũng không muốn cố tình buộc miệng thế gian, chỉ mong sao cuộc sống nó bình yên, trôi qua lặng lẽ như vốn dĩ nó phải thế. Cuộc sống thực chất không phức tạp, chỉ có chính con người làm cho nó phức tạp lên hàng ngày.
ôi... trăm thứ nó đổ lên đầu... Sigh...
"Xét cho cùng chỉ có con gái là khổ thôi, và mình phải biết yêu bản thân mình trước..."
Những chuyện cũ đã dạy cho mình bài học rằng, khi yêu thì phải trân trọng người đến với mình, bởi ko phải bỗng dưng, giữa hàng trăm triệu người trên thế giới này, mình với người ta lại nhận ra nhau.
Mình thường nghĩ rằng, khi mình không phán xét ai trong cuộc sống thì sẽ không ai được có quyền phán xét mình. Vậy mà... Những thứ, thuộc cái đã qua, của một cái qua khứ mà mình mỗi lần nhắc đến lại thấy run sợ, thì xin đừng lấy đó làm lí do.
Mình chả buộc nổi miệng thế gian, và cũng không muốn cố tình buộc miệng thế gian, chỉ mong sao cuộc sống nó bình yên, trôi qua lặng lẽ như vốn dĩ nó phải thế. Cuộc sống thực chất không phức tạp, chỉ có chính con người làm cho nó phức tạp lên hàng ngày.
ôi... trăm thứ nó đổ lên đầu... Sigh...
Subscribe to:
Posts (Atom)