"Khi thấy buồn, em cứ đến chơi..."

July 30, 2012

Đau không?
Mệt không?
Vất vả không?
Just a little longer...I guess
Phải giữ sức khỏe. Làm gì thì làm phải giữ sức khỏe.

July 25, 2012

Cái giá của sự giàu nhanh

Ở đời, cái gì cũng có giá của nó, kể cả đồng tiền.
Bạn gọi thông báo rằng nhà bạn đang bị dính líu vào vụ "V..." nhẹ thì quy kết vào tội vô trách nhiệm, nặng thì quy kết vào tham nhũng. Lặng đi một hồi ko biết phải nên nói gì để động viên bạn .... Cuộc đời đúng là một phút thì có thể lên hương và một giây thì cũng có thể xuống chó...
Hnay đọc báo mà giật mình...
Chỉ mong sóng gió sẽ đi qua một cách nhẹ nhàng nhất với bạn...

July 17, 2012

Where do i go?
What would I do?
Tim asked: "Do you still want to move back East?"
I thought (in the back of my mind): "what for?". The whole idea of moving back East occurred couple years back when my parents are still planning on renew their term to stay 2-3 years more in DC, and if I was back East, i could come visit more often, closer to them. Now, parents are moving back home after this year. Nothing else holds me back, tights me down to East Coast, Do I want to still move there? the wild part of me say go on with my life, move where I'm needed, which could be everywhere in the whole world, experience new life in a new country, the other part the conscientious part feels that I'm still missing out on something if I decide to leave the States.
Here I am giving advice to other people on "go with the gut feelings", on the other hands, my gut feelings are very confusing.
I usually think that live for today, taking life as one day at a time and whatever comes will come. But sometime I jut cant help but wonder, where would life take me, where would my decision lead myself into?
Will I still be happy with what I choose? 
I guessed I cant avoid reality, cant avoid real world, cant avoid growing up any longer. Either decide to grow up and get a job, or go back for another Phd lolz...
Sometimes, life is confusing...

July 10, 2012

"Giấc mơ thì hão huyền. Sự thật thì trần trụi."
Có nhiều người níu kéo vào một điều không tưởng, để kéo dài một mối tình, nói đúng hơn là ko nỡ dứt, không đủ can đảm để chịu đau đớn thêm một lần nữa và cứ thế kéo dài một mối quan hệ theo kiểu gặp nhau thì vui, nhưng khi đặt dấu hỏi lớn về tương lai thì hoàn toàn mù mịt về nhau. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, tình cảm và cảm xúc lúc vui liệu có thể đánh đổi được cho những lúc dằn văt lẫn nhau. Cuối cùng để đi được đến hôn nhân chỉ bằng một chứ hợp, hợp về thời điểm yêu, hợp về tính cách, hợp về hoàn cảnh gia đình v.v., và kết thúc một chuyện tình cũng chỉ tóm gọn bằng một chữ không hợp: không hợp về suy nghĩ, không hợp về khái niệm hôn nhân, không hợp về một quyết định. Chia tay một mối tình là buồn, nhưng nếu xét theo một khía cạnh khác thì liệu mọi việc có thay đổi nếu như tiếp tục kéo dài cuộc tình không thể đi đến đích đó.
Nỗi buồn đau và tuyệt vọng nào cũng chỉ là nhất thời, tại thời điểm đó, mình đã buồn như thế. Có buồn đến mấy rồi cuối cũng sẽ phải vui, chẳng ai ôm mãi được một nỗi buồn mà gặm nhấm. Rồi hàng trăm thời điểm khác mình sẽ buồn bằng hàng ngàn những nỗi buồn khác.
Xét cho cùng, tình cảm, tình yêu cũng chỉ là một khái niệm tương đối, chỉ là một sự nhất thời, có những người mà tại thời điểm đó tình cảm dành cho người ta những tưởng có thể chết đi sống lại, thì tại một thời điểm khác lại thản nhiên mà ruồng bỏ đến không ngờ.
Cuối cùng thì có gì là mãi mãi đâu....

~ Nhức đầu vì chuyện của bạn. Nếu đặt chữ tình lên hàng đầu mà không tỉnh táo thì sớm hay muộn cs hôn nhân ko hạnh phúc là điều được nhìn ra từ trước. Vậy hà cớ gì mà phải cố kèo dài một mối tình không đi đến đâu?

July 5, 2012

I miss Australia, a little "dead" town called Sarina where it only has one in-and-out-fish-and-chip "restaurant". I misss being next to the ocean that night, looking up at a southern milky way, it took my breath away. It was like I can make any wish and It's all gonna come true.
I miss taking the tram in Melbourne with my bestie when we could let life slip by slowly and all we did was talk abt hopes and dreams. Life changed us in so many directions, and we were not in the same place as 8th grade anymore, but we managed to keep each other in our heart.
I can just close my eyes, then I would escape away from this reality and there I was in Australia, taking a walk in the morning on Port Douglas beach, little island called Low Isles where I went on trying snorkeling ( well, i sucked), siting in a car on the road trip passing by all the cane field down all the way to Brisbane, or taking a ferry in Sydney.
Ahhh... I misss Australia soo soo sooo much....

July 2, 2012

Michele wrote to let me know that Tom had a stroke. He is fine according to what Michele wrote but
It's sad to see the people you love aging away...