"Khi thấy buồn, em cứ đến chơi..."

October 25, 2005

CUỐN THEO CHIỀU GIÓ

 


Đến phút cuối cùng rồi anh mới nói yêu em
Sao là đã mà không phải là đang và sẽ
Anh từng bảo em mãi là đưa trẻ
Đứa trẻ nào dẫu có lỗi cũng có thể khoan dung 



Đừng nhìn em với ánh mắt thương hại lạnh lùng
Ngay cả khi tình yêu trong anh không còn nữa
Anh đã đến bên đời em như ngọn lửa
Nồng ấm dịu dnàg và cả những hờn ghen



Cuộc đời sớm dạy anh phải bon chen
Và em cũng phải đương đầu với bao vất vả
Nhưng có anh phía trước em không bao giờ sợ ngã
Vòng tay anh dang rộng cả cuộc đời



Nếu có thể trở lại nơi trại 12 cây sồi
Em có lẽ chẳng thể nào đổi khác
Vẫn dẫm đạp lên những trái tim bằng vẻ ngoài đài các
Những sẽ biết yêu anh và sẽ biết yêu anh



Có phải vì thời gian trôi đi quá nhanh
Nên tình yêu bất diệt cũng có ngày tàn lụi
“Anh đừng đi”-em muốn gào lên trong tiếc nuối
Khi hạnh phúc trong đời đang dần tuột khỏi tay



Em chạy tìm trong những cơn say
Trong mờ sương không còn anh đợi em phía trước
Không có anh em không làm gì được
Sẽ chẳng làm gì được khi khoảng trống sau lưng



Nước mắt em rơi từ trái tim chưa biết ngập ngừng
Dù trước anh, em chưa bao giờ van xin yếu đuối
Nhưng em sẽ không đánh mất chính mình

Ngày mai sẽ là một bình minh
Và niềm tin có anh là điều phía trước
Em tin mình sẽ làm lại được



Gió có thể cuốn đi mọi điều
Nhưng không thể cuốn nổi một niềm tin

No comments:

Post a Comment