"Khi thấy buồn, em cứ đến chơi..."

November 3, 2005

No*i da^y' la` Ha` No^i.



Tạ lỗi cùng Hà Nội

Ta không về Hà Nội có mong

Hoa thắp lửa trên đường rừng rực

Màu áo em hay mùa náo nức

Hạ đan xuân chín quả mong chờ


Ta không về con đường giấc trở

Vết chân người lặng lẽ đi qua

Dáng đơn ơi! nỗi lòng người vết tím

Loang phía kia, thẫm cả phía này...


Ta nông nổi như cơn mưa mùa hạ

Chẳng thấy vô cùng cái rét của mùa đông

Ta hứng lấy mùa hoa cỏ lạ

Quên mùa xuân vẫn ấm ở trong lòng


Hà Nội xa làm nỗi nhớ nảy bông

Cho nắng hiều lòng ve xôn xao quá!

Gửi về xa chút lắng lòng thật lạ

Đựng cho đầy phía mong ngóng bên kia...

October 25, 2005

Ru nắng chiều đi qua


Ru nắng chiều đi qua
Hãy khóc đi em đừng dối trái tim mình
Đau đớn lắm, phải không?Chiều vừa đi qua ngõ
Nắng cuối cùng tìm điều gì trong cỏ
Hay cũng buồn giấu nuối tiếc xa xôi?

Hãy khóc đi em để tìm được chút bình yên dẫu nhỏ nhoi
Là tất cả,anh và yêu thương ấy
Giếng có sâu đợi nước trong sẽ nhìn thấy đáy
Thành kỷ niệm rồi cách xa nhiều vẫn có một niềm tin

Hãy khóc đi em làm sao được lãng quên
Biết chẳng thể nên dối lòng đành vậy
Cơn bão qua đi cứ dày vò nhau mãi
Nước mắt rơi thành bài hát cho anh

Hãy khóc đi em đừng ném mình cho bóng đêm
Trốn trong đó và thấy mình bé nhỏ
Em đã dám yêu bằng tưng hơi thở
Hơi thở cho anh và hơi thở cho em

Hãy khóc đi em nỗi nhớ có thành tên
Buồn không đủ bởi yêu thương nhiều quá
Phố vẫn thế- ngác ngơ và xa lạ
Dẫu thêm một người cũng chống chếnh một bên

Hãy khóc đi em không vì tiếc những gì đã trao anh
Chỉ đơn giản vì em muốn khóc
Anh đi qua em lặnh im và chân thật
Chiều cũng buồn khi nắng đã dần xa

Romance


Vì bầu trời có phải lúc nào cũng rất xanh
Khi tiếng romance thánh thót làm em chợt khóc
Rửa trôi sầu!
Sao trái tim vẫn thắt?

Chờ mong...
Nắng sớm mai ùa vào phòng tối
Anh lại về, lau giọt nước mắt khô....

CUỐN THEO CHIỀU GIÓ

 


Đến phút cuối cùng rồi anh mới nói yêu em
Sao là đã mà không phải là đang và sẽ
Anh từng bảo em mãi là đưa trẻ
Đứa trẻ nào dẫu có lỗi cũng có thể khoan dung 



Đừng nhìn em với ánh mắt thương hại lạnh lùng
Ngay cả khi tình yêu trong anh không còn nữa
Anh đã đến bên đời em như ngọn lửa
Nồng ấm dịu dnàg và cả những hờn ghen



Cuộc đời sớm dạy anh phải bon chen
Và em cũng phải đương đầu với bao vất vả
Nhưng có anh phía trước em không bao giờ sợ ngã
Vòng tay anh dang rộng cả cuộc đời



Nếu có thể trở lại nơi trại 12 cây sồi
Em có lẽ chẳng thể nào đổi khác
Vẫn dẫm đạp lên những trái tim bằng vẻ ngoài đài các
Những sẽ biết yêu anh và sẽ biết yêu anh



Có phải vì thời gian trôi đi quá nhanh
Nên tình yêu bất diệt cũng có ngày tàn lụi
“Anh đừng đi”-em muốn gào lên trong tiếc nuối
Khi hạnh phúc trong đời đang dần tuột khỏi tay



Em chạy tìm trong những cơn say
Trong mờ sương không còn anh đợi em phía trước
Không có anh em không làm gì được
Sẽ chẳng làm gì được khi khoảng trống sau lưng



Nước mắt em rơi từ trái tim chưa biết ngập ngừng
Dù trước anh, em chưa bao giờ van xin yếu đuối
Nhưng em sẽ không đánh mất chính mình

Ngày mai sẽ là một bình minh
Và niềm tin có anh là điều phía trước
Em tin mình sẽ làm lại được



Gió có thể cuốn đi mọi điều
Nhưng không thể cuốn nổi một niềm tin

September 29, 2005

....

I'm tired of being here. It's raining out and it reminds me about things happened. Always.

It makes me think about Ha Noi where I could do everything to go back there. I still remember when I talked to my friend long time ago, he said you and I are totally different, You like walking in the rain in the winter and I like doing it in the summer. We're all different anyway. But It makes me laugh whenever I think about it. Peaceful moment right?

There's no rain in the winter at the place that where I live right now. Everyting is in white, the color of snow, nothing else except white.

My dad used to say our lives are as white as a paper until somebody comes and writes on it, makes it look bad or good. Since then we're never be the same again.

I miss home a lot. That's the place that i always feel safe, and not too worry about thing happen around me. The place where I usually hided from problems. I miss the feeling of being taken care of, where my friends all are not too selfish. We do love, trust and care about each other. We dont live for our own lives. But I'm too far away from that. I'm further and further to them.

I learn a new word today. It's "rebound relationship" I hope I spell it correctly. I'm so dump at English. Oh, talking about English, my proffessor hates me I think.  He keeps taking off 1 or 2 points of my quizes just because I have extra a "AND" "," or "SO". It's so weird. Does he understand that I'm not learning it in my 1st language???

It has been a long time since I'm not writing blog in VNese anymore.

Oh, I learn smth today also.

When sb makes you hurt, write it on the sand, because the wind will blow it away and you will learn how to forgive. When sb makes you happy, write in on the stone like engrave it in your heart, where there's no wind to blow it away.

From my friend: " No man, no love, no cry". It's true right?

Why I keep saying to myself Thing's gonna be alright?