"Khi thấy buồn, em cứ đến chơi..."

July 29, 2019

"Thanh xuân"

"Phải, một phụ nữ bình thường chính là như thế. Dễ dàng rung động bởi những cỏn con. Dễ dàng buồn và dễ dàng hạnh phúc cũng bởi những cỏn con. Nhưng chính từ những bé nhỏ đó, thế giới của chính họ mỗi ngày đã trở nên rực rỡ. Giống như thể một quầng bột màu từ từ lây lan, khiến xung quanh cũng dần lung linh ấm áp. Những ti tỉ bé xíu, những tí ti khiết lành, thanh yên mãi mãi."_ Phan Ý Yên

"Một vài người trong chúng ta chỉ có một mình thôi nên nhiều chuyện phải cố gắng để trưởng thành." _ Phan Ý Yên

Mình thích bạn này từ lâu lắm rồi, vì bạn này bằng tuổi mình, và có những suy nghĩ và lý tưởng gần giống với những gì mình đã và đang nghĩ / trải qua...


Một vết thương thì bao lâu sẽ lành lại nhỉ, một vài tuần, một vài tháng, một vài năm. Một vết sẹo thì bôi bao nhiêu kem chống sẹo thì sẽ mờ nhỉ, một vài tháng, một vài chục năm hoặc đôi khi là không thể phai mờ...

Hồi tháng 5 mình bị một thanh sắt đập trúng đầu, mí mắt phải rách một vệt không dài, chỉ khoảng 1cm. Cũng may, vụ đó, thanh sắt không đâm trúng mắt mình, cũng may chỉ là một vết sẹo nhỏ. Vết rách thì cầm máu ngay trong vòng 20 phút, vết thương nhỏ xíu đó cũng mất 3-5 tuần mới lành, nhưng mình bôi kem sẹo lâu đến đau thương cũng mãi ko mờ được...

Những cái hữu hình thì có thể nhìn thấy, chữa lành, hay bôi phấn phủ lên để che khuất được, nhưng còn những cái vô hình thì sao... Mất bao lâu thì mới có thể lành được những vết thương vô hình...

Đợt này mình hay nghe bài này... Đôi chút tiếc những ngày vô lo vô nghĩ... có thể hít thở bằng tình yêu mà sống. 




"Đưa em về thanh xuân 
Về những dấu yêu ban đầu 
Những âu lo cứ thế hững hờ qua tay 
Ta thêm lần đôi mươi 
Và những ước ao đã từng"

No comments:

Post a Comment