Bạn bác sĩ tâm lí của mình đợt trước có khuyên rằng: "mày hãy tập trung vào những việc mà mày có thể điều khiển được, bắt đầu từ việc mà mỗi khi mày làm mày thấy vui, thấy thanh thản, thấy rằng mày làm nó là vì mày"... Và thế là mình bắt đầu lại bằng việc ngồi thêu. Mình có thể từng mũi thêu một điều khiển được mình muốn thêu tiếp ở đâu, làm gì, thế nào. Cuộc sống ko cần nhiều, chỉ cần an yên vững chãi từng bước một như mũi kim thêu của mình vậy. Chỉ cần thế thôi, chậm rãi lấy lại cân bằng...
Sẽ có một ngày, mình sẽ hoàn thành bức thêu này.
“Bạn sẽ biết rõ một người đàn ông rất nhiều vào những gì anh ta thể hiện vào những ngày cuối cùng của một mối quan hệ chứ không phải bởi những gì anh ta đã làm vào buổi đầu tiên...” (Tình yêu là không ai muốn bỏ đi- Phan Ý Yên)