Tạ lỗi cùng Hà Nội
Ta không về Hà Nội có mong
Hoa thắp lửa trên đường rừng rực
Màu áo em hay mùa náo nức
Hạ đan xuân chín quả mong chờ
Ta không về con đường giấc trở
Vết chân người lặng lẽ đi qua
Dáng đơn ơi! nỗi lòng người vết tím
Loang phía kia, thẫm cả phía này...
Ta nông nổi như cơn mưa mùa hạ
Chẳng thấy vô cùng cái rét của mùa đông
Ta hứng lấy mùa hoa cỏ lạ
Quên mùa xuân vẫn ấm ở trong lòng
Hà Nội xa làm nỗi nhớ nảy bông
Cho nắng hiều lòng ve xôn xao quá!
Gửi về xa chút lắng lòng thật lạ
Đựng cho đầy phía mong ngóng bên kia...